Khen cho nó chết, đúng là kế sách của bậc cao thủ! Bởi khi ta đã say vì khen, ngất vì khen, quen được khen thì mắt rồi sẽ mờ, tai rồi sẽ điếc, tim rồi sẽ chai, sớm muộn cũng đến lúc chẳng còn sức mà phân rõ thực hư, đúng sai, phải trái, tốt xấu… Ta nhìn đời mà chỉ toàn thấy ta, chỉ biết cho ta, chỉ nghĩ cho ta, chết là cái chắc! Nhất là khi ta được “bọn xấu” đồng tâm khen hội đồng, khen sớm tối, khen toàn phần lại càng chết sớm! Sao mà tránh khỏi!
Khen cho nó chết, quả nhiên lợi hại!
Nguồn: Tuổi trẻ cuối tuần
Lâu rồi không viết blog, đợt training vừa rồi cũng vọc vạch được nhiều cái hay muốn chia sẻ nhưng tâm trạng không được tốt, lại kiếm được bài viết “gãi đúng chỗ ngứa” nên post ngay 🙂